Đó là nhận định được đưa ra bởi một HLV dày dạn kinh nghiệm trong làng bóng đá nữ - ông Nguyễn Tấn Lợi, từng là chủ nhiệm CLB thể thao Tao Đàn, vào khoảng 10 năm trước.
Một thời "chịu chết" trước những đường bóng bổng
Khi đó, tuyển nữ Việt Nam đang tràn trề hướng đến giai đoạn cuối cùng của vòng loại World Cup 2015. Vì Triều Tiên bị cấm dự giải, tấm vé thứ 5 bỗng chốc sáng cửa với các đại diện Đông Nam Á. Nhưng khi chúng tôi hào hứng hỏi ông Lợi thì bị giội một gáo nước lạnh.
Khá phũ phàng, nhưng đó lại là một nhận định hợp lý. Những năm đó, tuyển nữ Việt Nam đã quen với việc mỗi khi chạm trán các đại gia châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc lại phải nhận 4-5 bàn thua trắng.
Và những bàn thua lại thường đến theo cách… không hề giống bóng đá đỉnh cao. Đôi lúc, đó chỉ là một tình huống treo bóng bổng vô thưởng vô phạt, hoặc một cú sút xa thiếu lực. Nhưng rồi sự lóng ngóng, vụng về của các thủ môn, trung vệ đã dâng bàn thắng cho đội bạn.
Cũng thật khó trách các cô gái tuyển nữ khi đó. Thể hình khiêm tốn, cộng với việc thiếu cọ xát môi trường đỉnh cao khiến họ luôn trở thành "rổ đựng bóng" mỗi lần chạm trán các đội bóng tầm cỡ châu lục, chứ chưa nói là thế giới.
Quả thật, Thái Lan - đội bóng đánh bại Việt Nam để giành vé dự World Cup hai kỳ liên tiếp các năm 2015 và 2019 cũng khó lòng xoay xở khi bước ra đấu trường thế giới. World Cup nữ 2019, Thái Lan thậm chí thua trắng Mỹ 13 bàn.
Đến trước thềm World Cup 2023, những tưởng kịch bản tương tự cũng sẽ đến với Việt Nam. Nhiều người sợ rằng Việt Nam sẽ nhận số bàn thua hai chữ số trước tuyển Mỹ quá mạnh.
Kết quả của đầu tư
Nhưng rồi điều đó đã không xảy ra. Như thường lệ, các cô gái của bóng đá Việt một khi đã ra sân đều luôn chơi đầy quả cảm. Họ lăn xả hết mình trong từng tình huống, trước từng cái mũi giày của đối thủ. Và thua 0-3 là một kết quả tốt ngoài dự đoán.
Nhưng nếu đã muốn đòi hỏi, người hâm mộ có thể đòi hỏi nhiều hơn. Cả trận, tuyển nữ Việt Nam không tạo ra pha tấn công nào. Và tuyển Mỹ dường như cũng muốn giữ chân khi trước mặt họ là đại chiến với Hà Lan.
Nhưng chút cảm giác đó không thể che mờ một kết quả mỹ mãn trong trận đấu vừa qua. Đó là chiến thắng trước sự tự ti.
Cả ba bàn thua tuyển nữ Việt Nam phải nhận trước Mỹ đều không phải là các tình huống bóng bổng.
Bàn thua đầu tiên đến từ pha phối hợp quá đẹp, quá đẳng cấp. Các cô gái học trò ông Mai Đức Chung không thể làm gì khác hơn khi đối phương chạy chỗ, chuyền bóng và dứt điểm đẳng cấp đến vậy.
Bàn thua thứ hai tương đối thiếu may mắn khi đến từ pha bóng khá lộn xộn. Và nó diễn ra vào cuối hiệp đấu, khi các đội bóng yếu hơn đều đã chân cẳng rã rời.
Bàn thua thứ ba là kết quả từ sức ép tuyệt đối của tuyển Mỹ. Và họ cũng cần đến một cú đá bồi để ấn định tỉ số.
Còn lại, cả trận đấu là màn bay lượn xuất sắc của thủ môn Kim Thanh. Kể cả khi không có tình huống cản phạt đền, Kim Thanh vẫn rất đáng khen khi ra vào quá hợp lý trong mọi pha không chiến.
Toàn bộ 10 cầu thủ tuyến trên của Việt Nam cũng vậy. Họ thi đấu quả cảm mà vẫn chặt chẽ. Dường như đã qua rồi cái thời tuyển nữ Việt Nam còn phải nhận những bàn thua ngớ ngẩn vì thiếu sự chuyên nghiệp.
Họ duy trì cự ly đội hình hợp lý, chọn vị trí chuẩn xác, và không run sợ trước sự áp đảo của đối thủ.
Đó là kết quả của không chỉ là 90 phút chiến đấu hết mình. Giống như nhận định nói trên của HLV Nguyễn Tấn Lợi, bóng đá nữ Việt Nam "cần chờ thêm 1-2 lứa nữa mới may ra chơi được ở World Cup".
Từ vòng loại World Cup 2015 cho đến World Cup 2023 là đã gần một lứa cầu thủ. Đó là khoảng thời gian cho sự đầu tư. Những cô gái ngày nay được ăn tập bài bản hơn, được cho đi tập huấn, và có thể hình tương đối tốt hơn những đàn chị năm xưa.
Và họ đã chiến thắng sự tự ti khi đứng ở một sân chơi đẳng cấp thế giới.
0 nhận xét:
Post a Comment